Tra cứu lịch chiếu và đặt vé siêu nhanh
Inside Out ( Những mảnh ghép cảm xúc) là bộ phim được xem là hay nhất và sáng tạo nhất của Pixar kể từ Toy Story 3. Là bộ phim mà người ta đã chờ đợi quá lâu để được xem, đưa Pixar trở lại với quyền năng ma thuật cũ: họ khiến khán giả cười và khóc theo những cảnh phim đẹp đẽ về những điều đã mất đi. Trong bộ phim này, là ký ức và cảm xúc.
Từ khi gia nhập vào gia đình Disney vào năm 2006, sau khi có những bộ phim đúng “chất” như Up, Wall-E, Pixar bắt đầu sa sút phong độ. Dưới ảnh hưởng của Nhà Chuột, họ bắt đầu làm những bộ phim hài hước chiều lòng thị trường như Cars 2, và sau đó là phim “Công chúa” đầu tiên Brave, với giải Oscar không hề thuyết phục. Sau đó còn là phần 2 Monster đậm chất Disney với không gian nhí nhố của High School Musical. Nhiều người nghĩ rằng Pixar mà họ biết đã “chết”.
Trong bối cảnh đó, Inside Out chính là câu trả lời rõ ràng nhất của họ đối với khán giả. Biệt tài của Pixar, và là điều chính yếu khiến họ trở thành hãng phim hoạt hình được yêu mến hàng đầu, là thổi hồn vào những điều thân thuộc. Họ biến những kỷ niệm và hồi ức thành hình dạng, như những đồ chơi thơ bé, những con quái vật tưởng tượng dưới gầm giường, họ đưa người xem vào thế giới côn trùng, thế giới robot hay đại dương kỳ thú, bởi mọi người đều đã từng mơ về chúng.
Khi người ta nghĩ không còn chốn nào để khai thác tiếp nữa, thì đạo diễn Pete Docter mang đến ý tưởng nguyên gốc lạ lùng: sẽ thế nào nếu chính những cảm xúc bên trong con người có cảm xúc?
Docter là đạo diễn đứng sau hầu hết các phim nổi tiếng nhất của hãng. 10 phút kỳ diệu đần tiên của Up, hay trường đoạn không lời xuất sắc đầu phim Wall-E là sản phẩm của ông. Ít người biết rằng, việc ông đến với việc sáng tác hoạt hình xuất phát từ tuổi thơ không mấy hạnh phúc. Khi gia đình chuyển đến nơi ở mới ở Đan Mạch, ông không có bạn ở trường tiểu học, và thường chỉ ngồi một mình vẽ hết trang này đến trang khác. Ông hiểu nỗi cô đơn của việc chuyển trường.
Và vào năm 2009, khi cô con gái bé bỏng Elie bước vào tuổi thiếu niên, một lần nữa Docter gặp lại hình ảnh chính mình xưa cũ, nhút nhát và trầm lặng. “Nó bắt đầu trở nên ngại ngần và xa lánh, và điều đó, thật lạ lùng, khơi dậy cảm giác thiếu an toàn và sợ hãi trong tôi,” ông nói. Docter bắt đầu tưởng tượng điều gì xảy ra trong đầu óc con người khi đó, với các cảm xúc đang xáo trộn dữ dội. Ông thấy thú vị với ý tưởng này, và tìm đến bàn luận với nhà sản xuất Jonas Rivera và đồng đạo diễn Ronnie De Carmen, khởi đầu cho dự án Inside Out.
Cốt truyện của bộ phim hoạt hình mới nhất này kể lại chính xác điều diễn ra với Docter. Cô bé Ridley 11 tuổi buộc phải chuyển đến nơi ở mới do gia đình gặp rắc rối tài chính. Cô bắt đầu cảm thấy cô độc, sợ hãi, và dẫn đến các cảm xúc tiêu cực có thể ảnh hưởng đến mối quan hệ với cha mẹ, bạn bè, và đi chệch hướng khỏi niềm hạnh phúc.
Nhưng đó không hẳn là lỗi của Ridley, mà là do các cảm xúc ngự trị trong “Cơ quan cảm xúc” đặt trong đầu cô bé. Nơi đó, 5 cảm xúc chính là Niềm Vui, Nỗi Buồn, Tức Giận, Chảnh Chọe và Sợ Hãi ngày ngày điều chỉnh cảm xúc, với mục đích chính là để Ridley được hạnh phúc. Mọi rắc rối bắt đầu khi Nỗi Buồn, trong khi tìm vị trí mà mình thuộc về, đã làm xáo trộn mọi thứ. Đẩy Ridley đến những hành động thiếu kiểm soát gây hậu quả tai hại.
Dễ thấy rằng, Ridley được lấy hình tượng từ cô con gái Elie của Docter. Nhưng câu chuyện chính thì không dễ dàng phát triển như thế. Hóa ra việc xây dựng các cảm xúc hết sức khó khăn, và mất đến 3 năm trời Docter mới lọc ra được kịch bản ưng ý. Ông và các đồng sự đã phải viết đến 7 kịch bản hoàn chỉnh trước khi phim đi vào giai đoạn sản xuất.
Thế nhưng, mọi chuyện chưa ổn thỏa. Bởi khi càng đi sâu vào nội dung, Docter càng thấy không ổn. Niềm Vui là nhân vật quá khó để phát triển, và mọi hướng khai thác đều đi vào ngõ cụt. Ban đầu, ông muốn tập trung vào mối quan hệ với Sợ Hãi – rõ ràng là thử thách lớn nhất con người phải đối mặt khi bước vào tuổi thiếu niên. Nhưng không thể nào khiến câu chuyện trở nên mượt mà.
Khi ấy, Docter rơi vào trạng thái lo lắng. Ông dự cảm rằng bộ phim này sẽ chẳng thể hoàn thành, và rồi trước sau gì ông sẽ bị hãng phim sa thải. Vào một ngày Chủ Nhật, ông đi dạo quanh nhà mình và nhìn nhận bản thân đúng là một sự thất bại lớn, và bắt đầu suy nghĩ vẩn vơ. Ông tưởng tượng đến khi bị sa thải, ông sẽ nhớ điều gì nhất ở Pixar, và nhận ra đó là những đồng nghiệp và bạn bè thân thiết, những người đã chia sẻ mọi khoảnh khắc vui vẻ cũng như buồn bã trong đời.
Đó chính là khoảnh khắc quyết định. Không phải chỉ niềm vui, mà nỗi buồn cũng là điều gắn kết các mối quan hệ. Vì Buồn Bã khiến con người quan tâm và muốn sẻ chia với nhau. Ý tưởng chính hình thành, Docter nhanh chóng thay Sợ Hãi bằng Buồn Bã và quay lại làm việc. Ông chia sẻ cùng Rivera và Carmen, cả ba trải qua khoảnh khắc “sợ hãi” khi bắt đầu mọi thứ lại từ đầu, xây dựng lại cốt truyện. Và may mắn rằng, Pixar đã đồng ý.
Inside Out là không phụ lòng Docter và Pixar, và vượt hơn cả mọi dự đoán lạc quan nhất. Khi công chiếu lần đầu tại LHP Cannes, bộ phim nhận về những lời khen ngợi ngập tràn từ giới phê bình. Họ yêu mến gần như tất cả mọi thứ ở bộ phim này, từ ý tưởng, từ câu chuyện, cho đến nhân vật và cách phát triển. Cả cách mà Inside Out chạm vào đứa trẻ yếu đuối bên trong họ và khiến họ thổn thức.
Về mặt phê bình, bộ phim nằm vào Top những phim được đánh giá cao nhất trong năm 2015. Với 98% trên Rotten Totatoes với số lượng bài bình luận kinh khủng là 255 bài, với điểm trung bình 9/10. Trang của của Rotten đã tóm tắt ngắn gọn rằng “Sáng tạo, đồ họa lộng lẫy, và vô cùng cảm động, Inside Out đã thêm vào cho thư viện phim của Pixar một tác phẩm kinh điển thời hiện đại.” Đặc biệt ở trang đánh giá cực kỳ khó tính Metacritic, phim có số điểm không tưởng 94/100 với những lời khen ngợi hết mực. Có thể nói rằng, một đề cử Oscar phim hoạt hình đã chắc chắn nằm trong túi Docter và Pixar vào đầu năm sau.
Còn ở mặt thương mại, khi ra mắt rộng rãi ở Mỹ vào tháng 6, Inside Out đã lập nên kỷ lục mới khi trở thành bộ phim nguyên gốc có doanh thu mở màn cao nhất mọi thời đại, với 90,4 triệu đôla, vượt mặt cả Avatar đình đám của James Cameron. Tính đến thời điểm, hiện tại, phim đã thu về 639 triệu đô toàn cầu, dù chưa phát hành ở nhiều thị trường lớn và tiềm năng, trong đó có Việt Nam. Chủ yếu nhờ hiệu ứng truyền miệng, bởi bộ phim đã chạm vào sự mong manh tuổi trưởng thành và những ký ức tuổi thơ đẹp đẽ, và khiến khán giả xúc động.
Như những phim xuất sắc khác của Pixar, Inside Out khiến những đứa trẻ cười vui, còn người lớn lại rơi nước mắt. Phim chứa đựng không chỉ sự sáng tạo trong việc hữu hình hóa cách thức hoạt động của cảm xúc một cách logic và đẹp đẽ, mà còn là những khoảnh khắc “Pixar” nhất, như bóp nghẹt trái tim họ. Nhiều người thừa nhận họ đã khóc trong rạp chiếu bóng ở một nhân vật thân thương khác nằm ngoài các cảm xúc, theo cách bất ngờ chưa từng có.
Rõ ràng, đây sẽ là bộ phim hoạt hình không thể bỏ qua với bất kỳ ai, không chỉ là những người đã yêu mến Pixar trong nhiều năm, mà là tất cả những người yêu mến điều tuyệt diệu mà điện ảnh mang lại.
The Man From U.N.C.L.E: “Quý Ông” Điệp Viên Của Ngày Hôm Qua
Đại Chiến Pixels: Khi Game Thủ Giải Cứu Thế Giới
Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh: Có Phải Hồn Việt Ta Đã Đợi Từ Lâu?