Logo Galaxy Header flex-none

Tải ứng dụng galaxy Cinema

Tra cứu lịch chiếu và đặt vé siêu nhanh

Trang chủ / Bình luận phim / [Review] A Quiet Place 2: Niềm Hy Vọng Sau Tận Thế

[Review] A Quiet Place 2: Niềm Hy Vọng Sau Tận Thế

Năm 2018, đạo diễn John Krasinski cho ra mắt A Quiet Place, tác phẩm thuộc thể loại kinh dị đề cập đến việc một thế giới hậu tận thế đang phải đối mặt với loài sinh vật ngoài hành tinh bí hiểm không rõ nguồn gốc.

Phim thành công rực rỡ tại các rạp chiếu phim, doanh thu tốt đã đem đến động lực cho phía nhà sản xuất tiếp tục đem đến phần 2 với cốt truyện đậm chất hành động hơn. A Quiet Place 2 sau khi công chiếu đã nhận vô số lời khen, không vấp phải vấn đề “phần tiếp theo” kém hay hơn vốn luôn tồn tại với những tựa phim khác.

Với những ai lần đầu bước vào vùng đất chết chóc của A Quiet Place thì có thể hiểu sơ câu chuyện như sau:

Vào một thời điểm nào đấy, loài người gần như bị xóa sổ bởi những con quái vật khát máu đầy hung tợn. Chúng thuộc chủng loài ngoài hành tinh đã tiến hóa tới mức độ không cần dùng mắt quan sát cho việc định vị con mồi. Thay vào đấy, tai của các sinh vật này đạt độ nhạy âm thanh gần như hoàn hảo. Bất kể là thứ tiếng động nhỏ nhất, như là tiếng bước chân, thậm chí là nhai một mẩu snack khoai tây trong miệng thì chúng đều nghe được. Chỉ trong vài giây, từ cách xa nhiều cây số, bằng tốc độ phi thường của mình, tất cả nạn nhân đều sẽ bỏ mạng dưới móng vuốt của con quái vật kia.

Giữa tình cảnh ấy, gia đình nhà Abbott gồm hai vợ chồng Evelyn – Lee cùng 4 đứa con là Regan, Marcus, Beau và đứa bé đang trong bụng của Evelyn đã cố gắng tự bảo bọc nhau, không ngừng kiên trì với hy vọng sẽ tìm được ánh sáng hy vọng. Trong lần không may, cậu bé Beau đã bị quái vật ăn thịt. Để bảo vệ gia đình, Lee đã hy sinh, cô bé Regan vô tình nắm được điểm yếu những sinh vật kia chính là chúng không thể chịu được âm thanh có tần số cao. Nhờ vậy mà Evelyn đã dùng súng kết liễu từng con, đảm bảo an toàn cho Regan, Marcus và đứa con mới sinh.

Phần phim mới tiếp nối câu chuyện xảy ra ở đoạn kết phần I. Ngoài ra khán giả cũng có dịp “gặp lại” Lee ở phân đoạn hồi tưởng đầu phim, đấy là ngày thứ nhất khi những con quái vật đáp xuống Trái Đất.

Lần này ngoài các thành viên nhà Abbott, Emmett – bạn của Lee cũng xuất hiện với tư cách là một trong những người may mắn sống sót sau thảm họa.

Trong lúc đang bị truy đuổi bởi loài sinh vật khát máu kia, Evelyn và các con của mình được Emmett cứu. Tuy nhiên anh chàng lại dường như mất luôn ý chí sinh tồn sau cái chết của vợ mình. Emmett muốn cả nhà Evelyn mau chóng rời khỏi đây. Đúng lúc này, Marcus nghe được ca khúc Beyond The Sea đang phát trên sóng radio. Emmett cũng nói rằng suốt 4 tháng qua luôn nghe được bản nhạc đấy. Nhận thấy điều bất thường, Regan cho rằng đây có thể tín hiệu được phát ra, đâu đó ở hòn đảo ngoài biển vẫn còn người sống sót.

“Coi phim không dám động đậy luôn, sợ phát ra tiếng động”

“Ngồi nhai bắp cũng chỉ nhai nhẹ nhẹ, hổng dám nhai lớn”….

Đây là lời chia sẻ vui từ những ai đã từng trải nghiệm cảm giác “thót tim” mà A Quiet Place I mang tới. Giữa hàng tá phim kinh dị với những trò chặt chém máu me nhàm chán, hoặc những màn dọa ma vô nghĩa chỉ biết lợi dụng jumpscare để “hù” mọi người, thì A Quiet Place đã đi ngược lại hoàn toàn.

“Không khác gì đang xem phim câm!”.

Lời nhận định trên không hẳn là sai, nhưng đúng là đến với Vùng Đất Câm Lặng thì yên tĩnh lại chính là đặc sản giúp phim khác biệt và hấp dẫn hơn. Chính bởi đặc điểm cực nhạy với âm thanh, nên suốt phim gần như rất hạn chế thoại. Thứ tiếng động được tập trung chính là tiếng kêu ám ảnh của lũ quái vật. John Krasinski đã mạnh dạn làm một cuốn phim kinh dị về sinh vật ngoài hành tinh, nhưng không cần để chúng lộ mặt quá nhiều mà vẫn đem đến sự sợ hãi. Thành công của A Quiet Place đến từ chính không gian tĩnh lặng của phim, không khí u ám bao trùm và cuốn theo cả những người ngồi xem. Giờ đây, khi thưởng thức phim, tất cả đều căng thẳng không kém các nhân vật. Bởi nỗi sợ “gây ồn” từ phim đã “ám thị” ra phía ngoài màn ảnh, tâm lý của mọi người trở nên hồi hộp và thận trọng hơn, hệt như diễn biến trong phim. Một bộ phim độc lập cực kỳ đơn giản nhưng mang lại hiệu quả to lớn.

Ở phần đầu, khi chưa hiểu hết về bản chất của những sinh vật kia, nỗi sợ sẽ bao gồm việc “chúng là ai”, “hình dáng ra sao”, “có kỹ năng gì”, “mục đích gì”. Ở phần hai, khi đã rõ hơn về nguồn gốc và yếu điểm, John Krasinski lại đẩy huyết áp lẫn nhịp tim của người mê phim lên cao bằng màn hành động – chiến thuật thời gian thực.

Thật ra với những ai khó tính, có thể sẽ nhận ra điểm chung của thương hiệu A Quiet Place chính là việc nửa đầu của phim luôn được xây dựng khá chậm, chắc chắn và rất – rất ít sự bùng nổ. Tuy nhiên, ở nửa sau thì khi cao trào đã diễn ra, gần như không ai có thể rời mắt khỏi màn hình. Việc mọi thứ về quái vật đều đã phô bày hết ở phần I, thì điều cần làm ở phần II chính là tập trung vào sứ mệnh chiến đấu sinh tồn. Sự dẫn dắt khéo léo và cực kỳ tự tin của đạo diễn giúp A Quiet Place không bị “vội”, càng không dẫn đến “đầu voi đuôi chuột”.

Điểm đặc sắc khác giúp tác phẩm thu hút chính là diễn xuất cực đỉnh của dàn diễn viên. Emily Blunt vẫn tỏa sáng bởi lối diễn chân thật và giàu cảm xúc. Hai diễn viên nhí Millicent Simmonds và Noal Jupe cũng cho thấy tài năng đầy hứa hẹn. Ngôi sao Cillian Murphy tuy đất diễn không nhiều, nhưng vẫn tỏa sáng bởi sự nhập vai đầy chuyên nghiệp. Nhân vật Emmett gây ấn tượng bởi chính nội tâm và những suy nghĩ vốn bị đè nén lâu ngày trong anh. Điều này khiến cho mọi hành động của nhân vật này trông có vẻ bí ẩn, đem đến nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau đầy thú vị.

A Quiet Place 2 vẫn trung thành với kết thúc kiểu “tự hiểu đi chứ”. Đôi khi có thể đọng lại sự chưng hửng, nhưng nếu nhìn lại 90 phút trôi qua, thì đoạn kết của phim không thể nào hợp lý hơn nữa.