Logo Galaxy Header flex-none

Tải ứng dụng galaxy Cinema

Tra cứu lịch chiếu và đặt vé siêu nhanh

Trang chủ / Bình luận phim / [Review] Logan: Đề Cử Oscar Cho Wolverine, Tại Sao Không?

[Review] Logan: Đề Cử Oscar Cho Wolverine, Tại Sao Không?

Bộ phim đầu tiên về Người Sói dán nhãn C18 và cũng là bộ phim cuối cùng Hugh Jackman vào vai Logan đã thực sự chinh phục cả những khán giả khó tính nhất.

Năm 2029, đã 25 năm chưa có đứa trẻ đột biến mới nào được sinh ra. Giống loài Dị Nhân dần đi vào con đường tuyệt chủng. Giáo sư X với đầu óc được đánh giá “nguy hiểm ngang với vũ khí hủy diệt” nay chỉ còn là cái bóng mờ của ngày xưa. Chẳng còn lâu đài nguy nga tráng lệ mà phải chui rúc trong một cái kho nơi biên giới. Ông già Logan vẫn mê ngồi quán bar và thích nhìn những bộ ngực to đùng nhưng giờ phải đi lái xe để trang trải cuộc sống. Ước mơ của Logan là đủ tiền mua cho mình và giáo sư X chiếc du thuyền Sunseeker. Một ngày đẹp trời cả hai sẽ cùng căng buồm ra đại dương để ôn lại cuộc đời của họ, cùng nhìn ánh hào quang ngày xưa của hai huyền thoại dần phai nhạt.

Logan đã quá già! Người anh hùng mạnh đến mức thắng được Magneto và giết chết Dark Phoenix nay đã không còn nữa. Chỉ còn đó một gã đàn ông già nua, rệu rã. Hugh Jackman xứng đáng có thêm một đề cử Oscar cho vai diễn Wolverine này. Anh đã diễn quá xuất sắc, hay hơn bất cứ lần xuất hiện nào trước đây của Người Sói, ấn tượng hơn cả Jean Valjean đã từng giúp anh nhận đề cử Oscar năm 2013. Nét mặt già nua, đôi mắt mệt mỏi, ánh nhìn tuyệt vọng đều được lột tả trọn vẹn. Logan của Hugh thậm chí còn khổ hơn vai diễn trong Những Người Khốn Khổ. Nỗi đau của Logan chạm được tới trái tim và khiến cả rạp chiếu phim phải khóc vì anh. Ngoài ra, Hugh Jackman còn tham gia một nhân vật khác có tạo hình và tính cách trái ngược với Logan. Nhân vật này cũng được anh thể hiện hoàn hảo. Người xem có thể nhận ra đây là một nhân vật hoàn toàn khác, không phải Logan cũng không phải Wolverine của những phần trước. Cho dù là những người không thích Wolverine, cho dù là những người không thích Hugh Jackman, diễn xuất của anh trong phim cũng có thể nhận về một tràng pháo tay.

Sir Patrick Stewart cũng có một vai diễn xuất sắc. Từ khoảnh khắc đầu tiên xuất hiện, ông đã khiến những người hâm mộ giáo sư X đau đớn vô cùng trước sự suy kiệt của vị giáo sư vẫn luôn là bức tường bảo vệ cho những đứa trẻ ngày xưa. Charles Xavier ngày ấy giờ chỉ còn là một ông già tuổi chín mươi, lẩm cẩm vì chứng mất trí nhớ, yếu đuối rũ rượi, thi thoảng lên cơn động kinh. Áo len già cỗi thay cho những bộ vest lịch lãm, thậm chí đến chiếc xe lăn bóng loáng đẹp đẽ ngày xưa nay cũng rệu rã cũ mèm. 

Ai lại không đau lòng khi nghe tiếng Logan gọi Charles. Họ không còn là Wolverine hay giáo sư X. Trong suốt 8 phần phim của X-Men, chưa có phần nào quan hệ của Logan và Charles được thể hiện rõ ràng như phần này. Yêu thương và đầy đau đớn. Charles và Logan vốn không phải là những người thân thiết nhất. Người hiểu rõ Charles là Erik còn với Logan là Jane. Thế nhưng, giờ đây những người họ yêu thương nhất đã lìa bỏ họ, để lại hai lão già đơn độc trong thế giới này, cùng đếm những ngày cuối cùng của cuộc đời.

Người cuối cùng trong bộ ba nhân vật chính của phim là một cô bé mới 12 tuổi. Có lẽ Hollywood phải cảm ơn Logan vì đã “đào” ra Dafne Keen. Cô bé quá tuyệt vời trong vai Laura, tỏa sáng trong từng phân cảnh. Dafne không hề bị khớp dù phải diễn cùng hai diễn viên gạo cội. Từ những pha hành động xuất sắc -giết người lạnh lùng dứt khoát đến những cảnh diễn nội tâm chạm đến trái tim người xem, không ai có thể phàn nàn diễn xuất của Dafne trong phim. Nhìn cô bé, ít nhiều nhắc tới Mathilda trong bộ phim hay Léon: The Professional. Hy vọng tương lại của Dafne cũng sẽ thành danh không kém ngôi sao Natalie Portman bây giờ.

Sau cú vấp The Wolverine, James Mangold đã “trả nợ” cho các fan X-Men một Logan quá đỗi xuất sắc. Hành động mãn nhãn và đầy tính nhân văn. Ba nhân vật chính, mỗi người đều tỏa sáng, không ai bị chìm trước ai. Các diễn viên thứ chính cũng tạo được ấn tượng riêng. Đặc biệt, nhân vật phản diện không bị “dìm” như nhiều phim Marvel khác.   

Trái với họ, khán giả bị dìm chìm nghỉm trong bể sâu tuyệt vọng. Hơn hai tiếng, bộ phim dày đặc những máu, nước mắt và đau đớn. Tình tiết gay cấn, mạch phim kịch tính đến mức không chỉ nhân vật mà đến cả người xem cũng khao khát chút bình yên chút trên chặng đường chạy trốn của họ.

Wolverine nay đã “ăn hành” nhiều hơn cả Đấng Batman trong bộ ba của Christopher Nolan. Bộ phim cuối cùng về Người Sói của James Mangold và Hugh Jackman không còn là một bộ phim siêu anh hùng đơn thuần. Phim đậm chất Viễn Tây với đầy gió, cát bụi và những nỗi đau xé lòng. Đây là bộ phim xuất sắc nhất từ trước đến nay của vũ trụ điện ảnh Marvel. Một phần nào đó, có thể so sánh với bộ ba siêu phẩm Batman. Dĩ nhiên, phản diện trong Logan còn cách cả một Đại Tây Dương so với Joker của huyền thoại Heath Ledger nhưng không thể phủ nhận rằng sự tàn bạo độc ác của Pierce đã góp phần không nhỏ đẩy cảm xúc của phim lên đến đỉnh điểm.  

Cũng như truyền thống của phim Marvel, Logan vẫn có những phân đoạn hài hước. Thế nhưng, những đoạn hài rất duyên dáng này chỉ là thứ hạnh phúc ngắn ngủi trên con đường phiêu bạt đầy những hiểm nguy của hai ông già và một đứa trẻ.

Logan có nhắc đến Shane – bộ phim kinh điển từng được 6 đề cử Oscar năm 1954. Đó là câu chuyện về miền Viễn Tây nắng gió, khi một gã cao bồi muốn “rửa tay gác kiếm” lại phải xách súng đứng lên lần nữa. “Không giết chóc thì không sống được.” Bộ phim này cũng giống như cuộc đời Logan. Đúng hay sai, khi đã bắt đầu thì không thể quay lại con đường cũ. Bàn tay đã nhuốm máu như một lời nguyền dính chặt lấy họ. Logan giống Shane nhưng nhiều đau thương hơn và cũng nhiều máu hơn. Cả hai nhân vật chính đều là những người từng trải, đã quá mệt mỏi với những cuộc đánh nhau và muốn có cuộc sống yên bình nhưng họ không thể chọn lựa, bản năng trong họ thôi thúc họ bảo vệ những người quan trọng. Dẫu kết quả sẽ tràn ngập những bi thương và chia ly.

Logan khép lại với một kết thúc có thể coi là hạnh phúc, cái thiện chiến thắng cái ác, mỗi người đều tìm được sự bình yên của riêng mình. Thế nhưng vẫn còn quá nhiều tiếc nuối khi không có Magneto, không có Mystique, không có Storm, thậm chí Rogue chỉ xuất hiện trên trang giấy truyện tranh. Chuyện gì xảy ra một năm trước đã nhấn chìm loài dị nhân vào tuyệt vọng? Những câu hỏi đó đành phải dành lại một thế hệ X-Men mới - một phần phim mới rất đáng mong chờ.