Logo Galaxy Header flex-none

Tải ứng dụng galaxy Cinema

Tra cứu lịch chiếu và đặt vé siêu nhanh

Trang chủ / Bình luận phim / [Review] Mission Impossible 5: Xuất Sắc Ngoài Mong Đợi, Đối Thủ Xứng Đáng Của Spectre

[Review] Mission Impossible 5: Xuất Sắc Ngoài Mong Đợi, Đối Thủ Xứng Đáng Của Spectre

Mission Impossible: Rogue Nation xứng đáng là một trong những bất ngờ lớn nhất mùa phim hè năm nay. Khác biệt, giàu năng lượng, hấp dẫn, và tất nhiên, đậm tính giải trí. Đạo diễn Christopher McQuarrie đã nâng tầm cho cả loạt phim và mở ra rất nhiều hướng đi cho tương lai.

Trong thời kỳ phim siêu anh hùng nở rộ, thì dạng phim điệp viên có vẻ như bị lép vế. Trong 5 năm trở lại đây, chỉ có “lão tướng” 007 là kiên trì bám trụ, với linh hồn mới là Daniel Craig. Nhưng Bond cũng đi vào lối mòn, với Skyfall vừa rồi, và sống sót nhờ lượng fan hâm mộ đông đảo nhiều thế hệ hơn là chất lượng. Bourne rất tiềm năng, nhưng sau khi Matt Damon từ bỏ vai diễn, đã đâm vào ngõ cụt với Jeremy Reiner.

Nhưng năm 2015, được gọi là “năm của điệp viên” với hàng loạt phim cùng chủ đề, đang cho thấy sự thay đổi. Đầu năm là pha mở màn rực rỡ của Kingsman, bộ phim chuyển thể từ truyện tranh với phong cách hành động phóng khoáng, lạ mắt. Rồi đến Spy, dù là phim hài, có được sự kết hợp tuyệt vời của nữ diễn viên đang lên Mellisa McCarthy và Jason Statham. Giờ đây, Rogue Nation đang đẩy mọi thứ đến cao trào.

Đạo diễn McQuarrie và Tom Cruise vốn không hề xa lạ. Họ cùng cộng tác với nhau kể từ Valkyrie (2008), bộ phim được xem đã cứu vãn sự nghiệp của Tom. Khi ấy McQuarrie là biên kịch, còn đạo diễn là người bạn thiếu thời Bryan Singer. Ông trực tiếp chỉ đạo Tom với Jack Reacher, bộ phim được đánh giá ổn vào năm 2012, trước khi quay lại biên kịch cho Edge of Tomorrow năm ngoái. Mối liên hệ bền chặt này xuất phát từ một cuộc cafe chuyện trò vào năm 2006.

Chính Tom Cruise là người đã thuyết phục McQuarrie tham gia vào Rogue Nation, bởi sự “hợp cạ” giữa hai người mà anh tin tưởng sẽ tạo nên thành công cho phim. Về phần kịch bản, có thể hoàn toàn tin tưởng, bởi vị đạo diễn đi lên từ biên kịch này được chứng nhận với 1 giải Oscar cho The Usual Suspect, bộ phim làm mưa làm gió ở Mỹ vào năm 1994. Cùng nhau, họ thiết kế nên các cảnh hành động trước. Một cảnh trên chiếc máy bay Airbus đang cất cánh, cảnh đua xe ở Morroco, trường đoạn tại nhà hát Opera và một cảnh hành động dưới nước xuất sắc mà bạn chưa được xem trong nhiều năm. Sau đó, họ mới kết nối chúng bằng cốt truyện.

Đã được giới thiệu từ cuối phần 4 Ghost Protocol, nhiệm vụ “bất khả thi” lần này của Ethan Hunt là lật đổ Syndicate, tổ chức ngầm nguy hiểm đứng sau giật dây lật đổ trật tự thế giới.  Vấn đề là sau những thiệt hại gây ra ở Nga, cơ quan an ninh Mỹ đã chính thức xóa sổ IMF, và CIA mở cuộc truy lùng Hunt gắt gao. Không còn sự trợ giúp từ chính phủ, không có nhân dạng, được gọi là “kẻ không Tổ quốc”, Hunt chính thức trở thành “bóng ma” tự mình điều tra và chiến đấu. Manh mối duy nhất anh có là hình ảnh về gã đeo mắt kính bí ẩn, và một cô gái có vẻ là điệp viên ngầm từ nước Anh.

Rogue Nation là phim có chất lượng hành động tuyệt vời, bậc nhất trong cả loạt phim, nhưng xuất phát từ sự chân thật. Cảnh Tom đu người trên chiếc Airbus, gợi đến những đại cảnh hoành tráng hơn, to lớn hơn, thực chất là chiêu đánh lạc hướng. Các màn hành động của phim ghi điểm bởi sự sắp đặt chi tiết, xây dựng bối cảnh và sáng tạo thú vị, hơn là đưa người xem vào thế giới không tưởng. Cảnh ở nhà hát Opera là một ví dụ. Một sự pha trộn giữa theo dấu, chiến đấu, ám sát, kết hợp với các hoạt cảnh Opera khéo léo, mang đến sự thích thú từ đầu đến cuối.

Điểm đáng khen nhất là việc McQuarrie đã biến Hunt từ siêu điệp viên trở thành người thường, không lên gân và không tạo cảm giác “siêu thực” cho nhân vật (khả năng né đạn chẳng hạn). Hunt dễ dàng bị tổn thương, dễ dàng bị đánh bại, và trong một cảnh, gần như đã cầm chắc cái chết. Sự hồi hộp tăng cao khi khán giả nhận thấy, người hùng của họ đúng là một kẻ may rủi, và số vốn duy nhất anh có là tính mạng và sự liều lĩnh của mình. Từ đó, họ thấy lo sợ cho anh. Như thường lệ, Tom vẫn tự mình đảm nhiệm các cảnh hành động, và nhiều lần bị thương trong khi quay. Bù lại bộ phim có được sự chân thực mà không nhiều phim ở thời điểm hiện tại có được.

Kết hợp với Tom là nữ diễn viên người Thụy Điển Rebecca Ferguson trong vai Ilsa, và đây là một bất ngờ khác. Khi vừa xuất hiện, cô mang dáng dấp của những Bond Girl kiểu cũ, với nét đẹp cổ điển và khả năng chiến đấu siêu hạng. Nhưng càng về sau, người xem sẽ thấy được tính cách và sự yếu đuối ẩn dấu bên trong. Rebecca hoàn toàn phù hợp với vai diễn, và quan trọng hơn, phù hợp với Tom. Cả hai liên kết ăn ý trên màn ảnh, tạo được mối liên hệ tình cảm, và từ đó phát triển theo đúng hướng. Họ “hợp cạ” trong cả những cảnh hài và cảnh chiến đấu, đôi lúc, gợi đến hình ảnh “ông bà Smith” của Brat Pitt và Angelina Jolie trong bộ phim cùng tên năm 2007. Nhưng đáng khen là, sẽ không có bất kỳ sự sến súa nào xảy ra giữa hai nhân vật. Và càng về cuối phim, Rebecca càng tỏa sáng.

Rogue Nation là bộ phim đầu tiên đưa câu chuyện đi xa hơn chỉ là cuộc chiến giữa chính diện và phản diện, hay giữa chính phủ và khủng bố. Đây là câu chuyện nói về thế giới riêng của các điệp viên, và khơi ra sự thật về họ. Điều mà không nhiều người nghĩ đến: họ thật sự chiến đấu cho ai, hay vì cái gì? Trong một thế giới tốt xấu lẫn lộn, thì những điệp viên trở thành các công cụ phục vụ cho lợi ích. Đó là nguyên nhân ra đời của Syndicate, mà cầm đầu là kẻ phản diện do Sean Harris thủ vai. Đây là một trong những ác nhân thú vị và ấn tượng nhất trong mùa hè này, với gương mặt và giọng nói nham hiểm như loài rắn và trí thông minh siêu việt. Hắn biến Hunt, và cả các tổ chức điệp viên thành con cờ trong tay. Harris mang đến cho nhân vật này vẻ đe dọa cần có, và tở thành đối trọng cần thiết cho Hunt, giữa bộ phim cân bằng.

Phim đậm chất giải trí, và giải trí hoàn toàn dễ chịu từ đầu đến cuối và ở đẳng cấp khác biệt, xen lẫn với nhiều khoảnh khắc đáng nhớ. Nhưng điều cần nói đến nhất, chính là năng lượng và sức sống mà McQuarrie mang đến cho cả loạt phim, khi ít người chờ đợi nhất. Người ta nghĩ rằng Mission Impossible 5 chỉ giống như một kiểu thoi thóp, bởi Tom Cruise đã già, và lối “giải quyết nhiệm vụ” mà không cần đến siêu năng lực hay các hoạt cảnh “làm quá” như Furious là lỗi thời, và khó hấp dẫn khán giả. Ông chứng minh điều ngược lại, rằng chính sự thực chất trong hành động, và việc phát triển nhân vật mới là gốc của mọi cảnh hành động. Tom Cruise vẫn chứng tỏ phong độ ổn định của anh ở tuổi 53, cùng phong độ mà anh thể hiện ở tuổi 30 vào 19 năm trước, ở sự chuyên nghiệp và chuyên tâm. Kết hợp cùng dàn diễn viên có thực lực dù ở mặt diễn xuất hay hài hước như Jeremy Reiner và Simon Pegg, Rogue Nation lại đang mở ra khởi đầu hứa hẹn cho cả loạt phim.

Một phim xứng đáng được ngợi khen, và chắc chắn sẽ có chỗ trong những phim hay nhất năm nay. Và  là đối thủ trực tiếp với Spectre cho danh hiệu “phim điệp viên hay nhất” trong “năm điệp viên” 2015 này.

Đặt Vé Ngay!

 

Xem thêm bình luận

 ANT-MAN: MARVEL LÀM TỐT NHỮNG GÌ HỌ GIỎI NHẤT

MINIONS: THIẾU TÌNH CẢM, NHƯNG VÔ VÀNG NỤ CƯỜI

JURASSIC WORLD: TRỞ LẠI CƠN ÁC MỘNG THƠ BÉ CỦA CHÚNG TA